50 NĂM ĐẤT NƯỚC KẾT THÚC ĐAU THƯƠNG – CỜ VÀNG VÀ CỜ MÁU LÀM NHIỀU NGƯỜI CON VIỆT HẢI NGOẠI RỈ MÁU.

(Tổng hợp).- Để chuẩn bị cho lễ Tưởng Niệm 30 tháng 4, Cộng đồng Người Việt Quốc Gia Houston thay đổi một số cờ vàng trên đường Bellaire nhưng lại một người đàn bà sắc tộc khác tìm cách hủy hoại. Nạn nhân bị bắt và chuẩn bị ra tòa. Gần hơn vào dịp tổ chức Quốc Hận lại xuất hiện khoảng hai mươi cô gái mặc áo có lá cờ máu (cờ Cộng Sàn) vào một tiệm ăn trong khu chợ Bến Thành Plaza với thái độ ngông nghênh khiều khích. Những cô gái này là ai, họ từ đâu đến hay lời cô Lê Kim Oanh trong ngày Liên Hội Cựu Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hoà có đưa thắc mắc: “Chúng ta rất khó khăn trong vụ ngăn chận cờ đỏ xuất hiện vì xứ sở này là đất nước tự do và ai cũng có thể hành động theo ý nguyện của mình!”. Thực sự ưu tư này rất chính đáng nhưng tự do không vượt qua luật pháp cho phép…

Chúng tôi lại vừa nhận được thông báo và lời chia sẻ của bà Jennifer Nguyễn gửi cho Tiến sĩ Looper, Giám đốc Sở Học Chánh Garland về sự xuất hiện lá cờ máu dồn dập tại địa phương Dallas-Fort Worth và dịp lễ Tưởng Niệm 50 năm Quốc Hận:

Subject: A Commitment to Inclusivity and Respect for Cultural Heritage

Good evening Doctor Lopez,

Hope you’re doing well.  This year, 2025 marked the 50 anniversary of the Fall of Saigon, ending the worst war history:  the Việt Nam war.  We, the first wave of refugees, our family, friends, communities deeply appreciated all our Heroes who did not forget the day our country lost Homes, Freedom of Speech, Religious and Human Rights.  We will never forgot what communist did, invaded and destroyed the South Việt Nam in 1975.

We have noticed that the Communist party flag was displayed at the Multicultural night this year.  Last year one parent asked the teachers to replace the communist flag and replaced with the Republic of Việt Nam flag.

May be the two Teachers coordinated Multicultural night this year are not aware that the difference between the two flags.

Also North Garland High School has the Communist flag on their poster for their Asian Club.  
We respectfully ask for your help to preventing this unfortunate incident in the future.

…………………………………………………………………………………………..

Sau thời gian không bao lâu và cùng ngày bà Jennifer nhận được phúc đáp 

Dear Mrs. Nguyen,

Thank you for bringing your concerns to my attention regarding the representation of the Southern Vietnam flag within our community. I genuinely appreciate your willingness to advocate for a symbol that holds profound significance for you and many members of our community, particularly given its historical context and the experiences of those who identify with it.

As the son of a veteran who served two tours in Vietnam with the Air Force, I have a personal understanding of the sacrifices and struggles faced by many families, including yours. My father has often shared his reflections on the complexities of the Vietnam War and its impact on countless lives, fostering a deep respect for the diverse narratives that shape our community’s identity.

Historically, the Vietnam flag has undergone substantial transformation over the past fifty years. Following the reunification of Vietnam, the official representation transitioned fully to the Northern flag, which has unfortunately overshadowed the Southern flag's recognition. Consequently, commercially available representations, whether they be flags, posters, or other memorabilia, predominantly feature the Northern flag, often neglecting the valuable history and emotions attached to the Southern flag.

It is imperative that we acknowledge the diverse backgrounds and experiences of all our students and their families. Excluding the Southern Vietnam or the current Vietnam flag would be contrary to our mission of fostering inclusivity and belonging. Therefore, I will be reaching out to all school leaders to emphasize the importance of incorporating the Southern Vietnam flag in our multicultural events and ensuring it is displayed alongside the official Vietnam flag whenever appropriate. This initiative is crucial for honoring all families within our community and creating an environment in which every student feels respected, safe, and valued.
Thank you once again for your partnership and invaluable feedback. If you have further questions or suggestions, please do not hesitate to contact me. I am committed to ensuring that our school remains a place of respect and inclusivity for everyone.

Warm regards,

Ricardo Lopez.

Những diễn tiến xảy ra tại Houston và Dallas-Fort Worth trong những ngày chuẩn bị tổ chức Lễ Tưởng Niệm Quốc Hận đều có một kế hoạch của Việt gian Cộng sản nằm vùng. Những cô gái mặc áo có cờ máu trước ngực trong một quán ăn không tỏ e ngại mà còn tỏ ra thái độ thách thức. Chúng tôi thiết nghĩ họ đã vược qua giới hạn của tự do rồi! Họ không còn ý thức sống dưới một đất nước tự do như Hoa Kỳ. Có thể là cư dân bất hợp pháp hay được vào Mỹ thực hiện nhiệm vụ do Cộng sản giao phó. Hành động của những người này cần phải được theo dõi kỹ lưỡng hơn. Họ chắc chắn không là là người tị nạn chính trị như lời của Khoa Học gia Nguyệt Ánh đã chia sẻ nhân dịp Tưởng Niệm 50 năm ngày Quốc hận: 

KHG Dương Nguyệt Ánh 

Đã 50 năm qua kể từ ngày miền Nam rơi vào tay cộng sản (CS). 50 năm là một thời gian đủ dài để cho những người Việt tha hương xây dựng lại mái nhà và một đời sống sung túc mới bên ngoài quê hương.  Nhưng 50 năm vẫn chưa đủ dài và có lẽ sẽ không bao giờ đủ dài để chúng ta quên đi cái tang chung và quên được Việt Nam (VN), hay nói rõ hơn là quên được Việt Nam Cộng Hòa (VNCH).

Những ngày tháng đầu đặt chân đến Hoa Kỳ (HK) tị nạn, tôi vô cùng ngỡ ngàng khi thấy truyền thông, báo chí, sách vở, phim ảnh và học đường HK mô tả chiến tranh VN khác hẳn với những gì chính tôi và gia đình tôi đã sống qua. Vì thiên tả và phản chiến, họ đã thiếu lương thiện hoặc mù quáng đến nỗi bóp méo sự thật và nhục mạ không chỉ quân đội VNCH mà cả binh sĩ HK của họ. Vì thế quần chúng HK nói riêng và thế giới nói chung có một hiểu biết rất sai lệch về chính nghĩa của miền Nam. Bao nhiêu năm sau khi miền Nam sụp đổ, tôi vẫn mang trong lòng một cái hận. Cái hận nước mất nhà tan chưa đủ, tôi còn mang thêm nỗi uất hận và cảm giác đau đớn bất lực khi thấy chiến sĩ của mình tiếp tục bị hàm oan và sỉ nhục.  Những người quân nhân HK thì bị vơ đũa cả nắm là những tên sát nhân phụ nữ và trẻ thơ.  Những chiến sĩ VNCH vào sinh ra tử trong đó có anh ruột tôi thì bị vu khống là hèn nhát.  Cả quân đội VNCH bị bỏ rơi và cuối cùng bị ra lệnh đầu hàng vào 30 tháng 4 mà tại sao bị đổ tội làm cho mất nước.

Hôm nay, tôi vẫn còn mang trong lòng sự tức giận này nhưng tôi không còn cảm thấy bất lực nữa.  Trong khi tôi từ một người tị nạn buồn tủi năm xưa trở thành một công dân HK với đầy tự tin hôm nay thì tôi cũng đã học hỏi và nhận ra được nhiều điều.  Tôi nhận ra rằng chính chúng ta phải tự giúp mình, chính chúng ta phải lên tiếng phản bác lại bọn truyền thông thiên tả, phải tự giải oan và không trông chờ vào ai khác.  Ở những quốc gia tự do dân chủ như HK, ai cũng có thể lên tiếng tranh đấu hay bênh vực cho bất cứ một điều gì.  Ngày nay với những sách báo điện tử và những trang mạng xã hội, truyền thông dòng chính không còn giữ độc quyền hướng dẫn dư luận nữa, và tiếng nói của thiểu số như chúng ta sẽ không sợ bị át giọng, miễn là ta có đủ quyết tâm.

Là thế hệ tị nạn đầu tiên chúng ta đã tạm lo xong chuyện cơm áo, đã thành công rực rỡ trên quê hương mới ở nhiều phương diện, và đã dựng lên những cộng đồng Việt trù phú ở khắp nơi. Bây giờ là lúc chúng ta đủ phương tiện và kinh nghiệm để dồn nỗ lực vào việc trả lại sự thật cho lịch sử.  Chính chúng ta phải phục hồi danh dự cho chiến sĩ của mình và chính chúng ta phải giáo dục quần chúng về chiến tranh VN và chính nghĩa của quân dân VNCH, nhất là cho thế hệ con cháu của chúng ta.  Với tình trạng thiên tả ở các học đường HK, từ sách vở tài liệu giảng huấn cho đến khuynh hướng chính trị của giáo sư, chính con cháu chúng ta cũng sẽ hiểu biết sai lệch nếu cha mẹ không giải thích.

Hậu quả là con cháu chúng ta không những sẽ không biết hãnh diện mà có thể còn mặc cảm về nguồn gốc VNCH của họ, cho rằng cha ông chỉ là những kẻ thua trận cay cú nên mới chống chính quyền VNCS. Từ đó họ không tha thiết đến việc tìm biết thêm về cái gốc của mình, không tham gia vào sinh hoạt của cộng đồng người Việt quốc gia (CDNVQG), và thờ ơ với những vấn đề liên quan đến sự trường tồn của dân tộc VN.  Còn nếu họ có lòng và vẫn quan tâm đến VN thì chính vì họ xa lạ với CDNVQG, họ sẽ dễ nhiễm tuyên truyền và dễ ngả về phía CSVN.

Một trong những chiêu bài bọn tay sai CS ở hải ngoại dùng nhiều nhất là kêu gọi hòa hợp hòa giải và hợp tác với chính quyền VN. Đã gọi là hợp tác tức là phải có một mục đích chung.  Mục đích của chúng ta là bảo vệ lãnh thổ, bảo vệ chủ quyền quốc gia của VN, là tạo tự do, cơm no áo ấm cho người dân VN.  Mục đích của họ chỉ là củng cố quyền lực cho đảng và giai cấp tư bản đỏ, bằng mọi giá và bất chấp mọi hậu quả cho dân tộc và tổ quốc VN, như đã được chứng minh bằng những hành động dâng đất dâng biển cho Trung Cộng và ăn cắp tài nguyên quốc gia làm của riêng.  Mục đích của họ và của ta không những không thể dung hòa mà còn đối kỵ nhau nên người Việt quốc gia hải ngoại không thể hợp tác hay hòa hợp hòa giải gì với nhà cầm quyền VN được. 

30 tháng 4 không thể chỉ là một ngày tang buồn với những hồi tưởng và nước mắt.  Khi nhớ đến những cái chết bi hùng của chiến sĩ VNCH và những tai ương đã đổ lên đầu quân dân miền Nam, chúng ta cần có những bước tới tích cực hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa, để trả lại sự thật cho lịch sử, để giáo dục tuổi trẻ VN và dư luận thế giới về chiến tranh VN và phục hồi danh dự cho quân dân VNCH. 

Tôi xin nhân dịp này bầy tỏ lòng biết ơn sâu xa đối với những ai đã từng tranh đấu và hy sinh cho chính nghĩa tự do của miền Nam VN, những chiến sĩ đã bỏ mình, và những thưong phế binh đang sống tủi cực ở quê nhà.  Nhờ chiến sĩ mà hôm nay tôi được sống tự do và bình an, được có cơ hội để theo đuổi những hoài bão riêng và mưu tìm hạnh phúc cho riêng mình.  Tôi mãi mãi không quên ơn chiến sĩ.

Dương Nguyệt Ánh/April 2025

Chúng ta không thể quên những thành phố, tiểu bang đã vinh danh là Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ… Lá cờ mà các chiến sĩ VNCH đã hy sinh chiến đấu bảo vệ suốt 20 năm. Riêng tại Tiều bang Texas năm 2009, nhờ sự vận động của dân biểu Hubert Võ: 

TEXAS RA NGHỊ QUYẾT CẤM TREO CỜ VC 

Nghị Quyết HCR258 Khuyến Cáo Trường Ðại Học Houston Và Các Trường Ðại Học Tại Tiểu BangTexas Trong Việc Cấm Treo Cờ Ðỏ Tại Trường Ðã Ðược Thông Qua.

Thay Mặt Cộng Ðồng Việt Nam Tại Hoa kỳ VAC-USA, Ủy Ban Hạ Cờ Ðỏ tại UH và Ðại Diện gia đình phụ huynh con em đang theo học tại University of Houston xin chân thành cảm ơn Dân Biểu Hubert Võ đã sốt sắng hỗ trợ mạnh mẽ và cương quyết cho Ủy Ban Hạ Cờ Ðỏ của VC tại UH trong những ngày tháng qua trên quyết tâm Hạ Cờ Ðỏ cuả VC tại UH.

Vào lúc 3 giờ 15 ngày thứ năm 22 tháng 5 năm 2009, Dân biểu Hubert Võ đã cho chúng tôi biết là Ðại diện cuả UH hứa sẽ hạ cờ đỏ tại UH vào ngày thứ ba 26 tháng 5 năm năm 2009 với điều kiện là Dân Biểu Hubert Võ hãy thu hồi lại nghị quyết cấm treo cờ đỏ tại các trường Ðại Học. Dân Biểu Hubert Võ đã trả lời cho ông Ðại diện UH rằng nghị quyết này sẽ áp dụng trên toàn trường Ðại Học tại Texas chứ không riêng gì tại UH.

Khi chúng tôi xuống UH Center vào ngày thứ Ba thì cờ đỏ vẫn chưa hạ nhưng lại có cờ Vàng treo lên. Chúng tôi đã thấy ngay âm mưu cuả bọn CS nằm vùng quyết ăn thua đủ trong việc Hạ Cờ Ðỏ tại UH. Tôi gọi ngay cho Bân Biểu Hubert Võ và sau khi Dân Biểu Hubert Võ gọi cho trường UH thì Ban Giám Ðốc cho biết đã có chỉ thị hạ cờ đỏ nhưng chưa biết schedule ngày nào.

Hôm nay qua nghị quyết HCR258 của Dân Biểu Hubert Võ đệ trình và với trong một thời gian kỷ lục 7 ngày nghị quyết HCR258 đã được thông qua cả thượng viện và hạ viện.

HCR258 là nghị quyết luật pháp khuyến cáo các trường Ðại Học Houston (University of Houston) và tất cả các trường đại học tại tiểu bang Texas phải treo cờ Vàng là biểu tượng của người Việt Quốc gia đại diện cho Cộng Ðồng Người Việt Tỵ Nạn CS tại Texas chứ KHÔNG ÐƯỢC TREO CỜ ÐỎ CỦA VC nữa.

Ðược biết nghị quyết HCR258 cuả dân biểu Hubert Võ đã được thông qua vào lúc 8 giờ 05 phút tối hôm qua ngày 30 tháng 5 năm 2009.

Theo Dân biểu Hubert Võ, Cộng Ðồng VN tại Austin hiện giờ (Tối Chủ nhật) đã đem thức ăn vào cảm ơn các nghị sĩ dân biểu cuả TB Texas vừa passed nghị quyết HCR258.

Sự đấu tranh và sự quyết tâm cuả người Việt tỵ nạn CS tại Houston trong việc Hạ Cờ Ðỏ tại Ðại Học Houston là một bài học cho những ai chưa tin vào sự phẫn nộ đồng loạt của đồng hương trước những âm mưu đen tối trong những sự việc đi ngược lại nguyện vọng của người dân. Ðây cũng lại là một bài học đích đáng cho những tên Việt gian đang làm tay sai cho CS tại thành phố này.

Cùng hướng về một chủ trương chung, các hội đoàn cựu quân nhân cần phải phối hợp với hai Cộng đồng áp dụng những điều luật pháp đã cho phép giải quyết những vướng mắt tai ương này!

Thái Hóa Lộc




Next
Next

CẬP NHẬT TIN TỨC LIÊN QUAN “VIETNAM WAR 50TH ANNIVERSARY COMMEMORATION”  NGÀY 30 THÁNG 4 2025 TẠI ARLINGTON, TEXAS.